21. Chương 21
Đó là thanh âm của một người trẻ tuổi, thanh âm gần ngay trước mặt, Vưu Lương Hành ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy bóng một người nam sinh đang cố nhấc va li hành lý nghiêng lệch lên trên giá.
Va li kia không nhỏ, vừa thấy đã biết trọng lượng không nhẹ, này nếu rơi xuống, không rơi trúng người thì cũng dọa người nhảy dựng.
Thân thể Vưu Lương Hành phản ứng nhanh hơn suy nghĩ một bước, đột nhiên đứng lên đỡ lấy va li cùng nam sinh, nam sinh sửng sốt, ngay sau đó lập tức phản ứng lại cùng nhau đẩy va ly vào giá.
Áp lực trên tay nhẹ đi, nam sinh thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng xoay người cúi đầu nói với Vưu Lương Hành:
"Cảm ơn anh."
Tuổi không lớn, nhưng khá lễ phép, nói cảm tạ xong nam sinh ngẩng đầu lên, cậu ta đứng thẳng thân mình còn thấp hơn Vưu Lương Hành một cái đầu.
Trong lòng anh hiểu rõ, khó trách vừa rồi nam sinh này suýt chút nữa không chịu đựng nổi, dựa theo chiều cao này, nhấc va li lên trên giá phỏng chừng phải dồn hết lực vào đầu ngón tay.
Chỉ cao 1m70 ..... không có khả năng còn không đến 1m70.
Nam sinh có một khuôn mặt phúng phính, diện mạo thanh tú, nhìn kỹ, còn có má lúm đồng tiền, cười rộ lên có loại cảm giác gần gũi, đầu tiên cậu nói cảm ơn sau đó mới ngửa đầu nhìn mặt Vưu Lương Hành.
Sau khi thấy rõ bộ dạng của Vưu Lương Hành, cậu nam sinh kia sửng sốt một chút, có chút khiếp sợ, sau đó chậm chạp cúi đầu nói "cảm ơn" một lần nữa.
Vưu Lương Hành lắc đầu ý bảo không có việc gì, rồi trở về giường của mình, ngồi xuống, nam sinh kia cũng theo anh ngồi xuống giường đối diện, vui vẻ nói:
"Thật tình cờ a!"
Vị trí của cậu đối diện với giường của Vưu Lương Hành, cũng là giường dưới.
Nam sinh kia đầy mặt tươi cười, ánh mắt nhìn Vưu Lương Hành sáng lấp lánh, trong ánh mắt rõ ràng lập lòe có một loại nhiệt tình không nói lên lời, bị ánh mắt như vậy theo dõi, cho dù Vưu Lương Hành cũng có chút không chịu nổi, ở trường học tuy rằng anh cũng thường xuyên bị chú ý, nhưng phần lớn là vây xem thoáng qua chứ chưa bao giờ bị mặt đối mặt nhìn chằm chằm trắng ra như vậy.
Vưu Lương Hành ngẩng đầu, biểu tình trên mặt có ý nhắc nhở nhưng không nghĩ tới người đối diện lại lộ ra biểu tình mờ mịt không hiểu, như là không ý thức được hành động nhìn chằm chằm của mình là việc gì đó không tốt, ngược lại bằng phẳng hỏi:
"Sao ạ?"
Nhất thời Vưu Lương Hành không nói chuyện, chỉ nghiêng đầu suy tư, tìm chút chuyện cho mình làm.
Lúc này, mới là sáng sớm, mọi người vừa mới lên tàu nên không có người nào im lặng nằm ngủ, trên tàu có chút ồn ào, hoàn cảnh như này chơi game là lựa chọn tốt nhất.
Vưu Lương Hành lấy điện thoại ra đăng nhập vào Vương Giả Vinh Diệu, nhìn hoàn cảnh chung quanh, anh đeo tai nghe lên.
Âm hiệu trò chơi vang thẳng tới óc, chỉ trong thời gian ngắn ngủi tựa như phân tách với thế giới hiện thực, Vưu Lương Hành dựa theo hướng dẫn nhận lấy khen thưởng đăng nhập, sau đó anh do dự vài giây.
Đánh gì đây.
Trong lúc anh đang rối rắm thì đột nhiên giao diện trò chơi hiện ra một khung nhắc nhở.
----[Động cũng không muốn động] mời bạn tham gia tổ đội đánh nhiều người.
Trong chớp mắt Vưu Lương Hành nhớ tới cái tên này, anh nhớ rõ trước khi hôm qua offline dường như người này có mời anh chơi.
Người này, thời gian online vừa khéo như vậy sao?
Không cần nghĩ nhiều, lúc này Vưu Lương Hành cũng không có việc gì, tự mình đánh hay đánh với người khác cũng không khác nhau, Vưu Lưu Hành ấn vào chấp nhận.
[Tiểu thiên sứ Lương Lương] tiến vào giao diện tổ đội.
Vưu Lương Hành bình tĩnh đơn giản chỉ ấn chấp nhận, căn bản không biết ở một nơi khác, Khang Thánh Triết vì nhận được lời chấp nhận mà nhảy bắn lên trong giây lát.
Mỗi ngày vào lúc này là thời gian ngủ nướng của Khang Thánh Triết, nhưng hôm nay không hiểu sao lại khác thường, đây đã là lần thứ hai cậu bừng tỉnh vào giờ này, lần đầu tiên là bởi vì rất để ý tới sự kiện "Chung Quỳ", hiện giờ cũng đồng dạng như vậy, trong lòng cậu luôn thấp thỏm chuyện này cho nên mới sáng sớm đã mở to mắt.
Lúc mới tỉnh lại, trong lòng Khang Thánh Triết suy sút bao nhiêu thì thời khắc này cậu đột nhiên cảm thấy thật đáng giá, vốn dĩ cậu chỉ tùy ý nhìn [tiểu thiên sứ Lương Lương] có online hay không, không nghĩ tới thật sự tình cờ như vậy, không chỉ đang online mà còn chấp nhận lời mời của cậu.
Có cảm giác đang ở trong mộng ảo không thể tưởng tượng được.
Khang Thánh Triết buộc lại tóc của mình, đầu óc còn chút mơ hồ, cậu đánh chữ xác nhận trong giao diện tổ đội:
--- Cùng chơi chứ?
Vấn đề này có chút khó hiểu, chính cậu phát ra lời mời, giờ bắt đầu lại hỏi thêm một câu, Vưu Lương Hành có chút khó hiểu nhưng vẫn đánh chữ trả lời:
--- Mở đi.
Chỉ hai chữ đơn giản nhưng đối với Khang Thánh Triết mà nói lại không bình thường.
Trước tới giờ cậu chưa bao giờ có đối thoại trực tiếp bình đạm như vậy với Vưu Lương Hành, cho dù lần trước nghe âm thanh của Vưu Lương Hành cũng chỉ là lúc tức giận phát ra hai tiếng, không được xem như hai bên có giao lưu.
Hiện tại chợt thấy Vưu Lương Hành đánh chữ, Khang Thánh Triết chần chờ một chút, dành vài giây thích ứng cậu mới cảm thấy đây là hiện thực: Cậu đang chơi game với [Tiểu thiên sứ Lương Lương].
Tổ đội hai người ấn vào chờ ghép đồng đội.
Vậy mà tổ đội thành công....
Khang Thánh Triết giật mình với tốc độ phản ứng của mình, cậu nở nụ cười, click mở icon nghe trong tổ đội, trong chớp mắt cậu do dự giữa lựa chọn việc mở mic nói hay không, nhưng nhìn thấy Vưu Lương Hành chỉ chọn nghe cậu dừng động tác mở mic lại, ấn vào chờ ghép đội.
Đại khái Vưu Lương Hành là loại người không thích nói chuyện, nếu "cô ấy" đã không thích nói chuyện mình mà lải nhải thì càng có chút đường đột đi.
Còn nữa tình huống lần đầu tiên cậu và [Tiểu Thiên sứ Lương Lương] gặp nhau có chút đặc thù, khi đó cậu đang trong livestream, cần phải khuấy động bầu không khí, mà hiện tại chỉ là lén tổ đội, không cần phải nói chuyện, kỳ thật cậu cũng không có ý mở miệng trước.
Bảo trì việc đối thoại bằng chữ viết, hai người yên yên tĩnh tĩnh, cũng tốt.
Trò chơi tiến vào giai đoạn chọn tướng, Vưu Lương Hành chọn Công Tôn Ly là xạ thủ, Khang Thánh Triết chọn Arthur là trợ thủ kiêm đệm thịt, khi hai người tiến vào ván đấu, Khanh Thánh Triết đánh chữ nói:
----- Tôi phụ trợ cho bạn.
Xạ thủ và phụ trợ cùng đi, Vưu Lương Hành không có ý kiến, anh thao tác nhân vật nữ với đôi tai thỏ xinh đẹp đi cùng Arthur xuống đường dưới, tướng Arthur cưỡi một con cá lớn, tốc độ di chuyển nhanh hơn so với Công Tôn Ly, thoáng chốc đã chạy phía trước.
Đang đi, Arthur chợt dùng lại chờ nhân vật của Vưu Lương Hành tới gần sau đó cùng nhau xuất phát, hai vị tướng sóng vai đi cùng nhau, thân ảnh trọng điệp nhìn như hình với bóng.
Vưu Lương Hành không quá để ý tới những chi tiết nhỏ này, anh chú ý tới phía quân địch, phía địch chọn tướng Hoa Mộc Lan, đã tới gần trụ, Arthur tách ra khỏi Công Tôn Ly chui thẳng vào bụi cỏ, ngồi canh trong bụi cỏ gần trụ của đối phương.
Quân lính của hai bên ở đường dưới bắt đầu giao đấu, Vưu Lương Hành bắt đầu tiêu diệt lính địch, Arthur thì bất động trong bụi cỏ, hai người tuy rằng không có giao lưu gì, nhưng trong lòng đều nắm rõ.
Một trong tối một ngoài sáng, chờ Hoa Mộc Lan phía đối diện tới, Arthur sẽ chặn đứng đường về, bao vây hai mặt.
Đây là chiến thuật phổ biến, Hoa Mộc Lan phía đối diện cũng hiểu rõ, trước khi tiến lên đã cố ý du đãng một vòng trong bụi cỏ, vừa đi tới, Hoa Mộc Lan và Arthur chạm mặt, hai người trong bụi cỏ gần trụ đã đánh lên.
Vưu Lương Hành cách bọn họ hơi xa, dùng kỹ năng nhảy qua còn cần vài giây mới có thể tới, Hoa Mộc Lan vừa đánh vừa lui, tới khi Công Tôn Ly tới trước mặt thì Hoa Mộc Lan của quân địch đã lui về trong trụ.
Muốn giết Hoa Mộc Lan đã không kịp rồi.
Vưu Lương Hành dừng lại trước trụ, tuy rằng không đuổi theo nhưng trong lòng có vài phần kinh ngạc, ván game chỉ vừa mới bắt đầu, hai bên địch ta vừa mới chạm mắt thế nhưng Arthur của bên ta đã diệt nửa thanh máu của Hoa Mộc Lan, nếu không phải Hoa Mộc Lan kia cách trụ của mình gần thì Vưu Lương Hành không nghi ngờ việc dù không có mình, thì một mình Arthur cũng có thể bắt được quân địch.
Trình độ của người này có khả năng cao hơn so với Liêu Túc.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên trong tình huống không có quân lính Arthur đã vọt vào trong trụ của đối phương, cậu đuổi theo quân địch không bỏ, hiển nhiên tính toán không rút lui, muốn bắt lấy đối phương trong lần tấn công này, Vưu Lương Hành cũng không do dự, theo sát vọt vào trong trụ công kích Hoa Mộc Lan, Arthur lại không hề tiến lên phía trước, chỉ phụ trách chặn trụ để Vưu Lương Hành nhẹ nhàng bắt lấy Hoa Mộc Lan.
---- [fist blood!]
Arthur di chuyển khỏi tầm bắn của trụ, trụ phòng ngự của đối phương công kích cậu, bắn cậu chỉ còn vài giọt máu, nhưng không thể giết cậu, Vưu Lương Hành dùng kỹ năng nhảy ra khỏi trụ với lượng máu vẫn còn tràn đầy, hai người không có thương vong, nhẹ nhàng bắt được một đầu người.
Tín hiệu đồng đội vang lên
---- làm thật xinh đẹp!
Kỳ thật toàn bộ quá trình không cần thao tác cao độ gì, chỉ là thời cơ vừa vặn.
Tình huống vừa rồi, nếu Vưu Lương Hành do dự một giây, rất có thể sẽ biến thành Hoa Mộc Lan thành công chạy thoát, Arthur sẽ bị trụ bắn chết, nhưng dưới sự phối hợp của hai người, tình huống ngược lại thành cường sát.
Vưu Lương Hành im lặng không nói chuyện, vị Arthur - [Động cũng không muốn Động] cũng không gửi tin nhắn, sau khi hai người trở về suối sinh mệnh hồi máu lại đi xuống đường dưới, dùng sự cường thế không thể phản kháng của mình đi về phía trước.
Đẩy đổ trụ ngoài ở đường dưới tới trụ trong, quân địch tới một người giết một người, pháp sư của quân địch cũng tới chi viện nhưng vẫn không thể đánh đuổi được Vưu Lương Hành và Arthur, cuối cùng đồng đội bên ta tới hỗ trợ, ở đường dưới hai bên địch ta tiến hành đoàn chiến, ván game mới 6 phút quân địch đã đầu hàng.
Trụ thủy tinh của nhà đối phương oanh oanh liệt liệt bị phá hủy, toàn bộ hành trình Vưu Lương Hành vẫn luôn đầu nhập trong ván game giờ mới chú ý tới kết quả.
Công Tôn Ly đạt MVP, mà Arthur cầm được danh hiệu thẻ vàng phụ trợ, nhìn thành tích, Vưu Lương Hành 11-0-5, Arthur là 2-2-13, hai người ở bên nhau thầu 90% đầu người trong toàn bộ ván game.
Đồng đội đồng thời ấn like, số lượng like của Vưu Lương Hành lên tới 4 con số, một lát sau, chân dung đồng đội dần dần tối, lúc này anh mới hoàn hồn.
...... Quá nhanh.
Anh không phải lần đầu chơi game, cũng không phải lần đầu phối hợp với người khác, thậm chí anh cảm giác trình độ quân địch không yếu, không hẳn bị đành thành như này.
Nhưng kết quả lại như vậy, anh không nói rõ được nguyên nhân, chỉ cảm giác được, trong giờ phút này anh thấy..... cực kỳ vui sướng.
----------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét