Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2024

TIẾNG GỌI CỦA HOANG DÃ

 TIẾNG GỌI CỦA HOANG DÃ

Tác giả: Jack London

Dịch giả: Lâm Hoài - Võ Quảng

Nhà xuất bản văn học 



GIỚI THIỆU

TIẾNG GỌI CỦA HOANG DÃ là câu chuyện cuộc đời phiêu lưu mạo hiểm của chú chó Buck. Buck bị bắt cóc từ trang trại của người chủ giàu có và trở thành chó kéo xe ở khu vực Alaska lạnh giá trong thời kì người ta đổ xô đi tìm vàng thế kỉ 19. Từ cuộc sống bình yên, được cưng chiều, Buck phải làm việc rất khổ cực, chịu đói chịu rét với đủ hạng người độc ác, man rợ nơi vùng Bắc Cực khí hậu vô cùng khắc nghiệt. Chính vì thế Buck đã học cách chiến đấu để sinh tồn, trở thành thủ lĩnh của đàn chó và luôn bị thôi thúc bởi tiếng gọi của rừng hoang ... Vào lúc ranh giới giữa sự sống và cái chết mong manh như một sợi chỉ, Buck may mắn được cứu thoát và sống trong tình yêu thương của người chủ mới. Nhưng nhiều biến cố ập đến, chứng kiến cái chết bi thương của chủ, với tình yêu thương và sự trung thành, bản tính hoang dã trong Buck trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết ....


***

Chương 1: 

Vào cõi nguyên thủy

"Ôi khát vọng xưa đất trời rộng bước

Giận thói thường xích chặt tựa lao tù,

Đêm đông lạnh từ giấc nồng mộng ước

Lại bừng sôi huyết thống của hoang vu!"


    Buck không hề đọc báo, chứ nếu có đọc thì hẳn đã biết là sắp gay go đến nơi rồi, không chỉ gay go cho riêng nó, mà còn cả họ hàng nhà chó vùng duyên hải, từ Vịnh Puget Sound đến tận San Diego, thứ chó có bắp thịt rắn khỏe và bộ lông đầy ấm áp. Ấy là bởi vì con người, qua quá trình dò dẫm giữa đất trời tối tăm vùng Bắc Cực, đã tìm thấy một thứ kim loại màu vàng, và bởi vì các công ty tàu biển và vận tải khác rầm rộ lên về sự phát triển đó, cho nên có hàng ngàn người đã đổ xô vào vùng đất phương Bắc. Những con người đó cần có chó, mà thứ chó họ cần là thứ chó cỡ lớn, có bắp thịt rắn khỏe để làm lao động nặng nhọc, và có bộ lông dày rậm rạp để mà chống đỡ với giá tuyết.

    Buck sống trong một khu nhà rộng lớn giữa thung lũng vùng Santa Clara ngập nắng. Người ta gọi đó là trang trại của ngài thẩm phán Miller. Khu nhà ở xa đường cái, lại khuất trong lùm cây rậm. Qua kẽ lá có thể nhìn thấy thấp thoáng hàng hiên rộng, mát rượi chạy suốt bốn bên nhà. Từ ngoài vào đến nhà là những con đường xe chạy rải sỏi, lượn quanh co qua mấy bãi cỏ rộng, dưới những lớp cành xen nhau của những hàng bạch dương cao lớn. Khu đằng sau, đất đai còn rộng bát ngát hơn. Có những chuồng ngựa lớn, ở đó hơn chục người chăn giữ ngựa hò hét ầm ĩ, nhiều dãy lán trại cho đày tớ ở có dây nho leo kín mái, một dãy nhà ngang ngăn nắp dài dằng dặc, những chỗ ngồi mát dưới giàn nho dại, những bãi cỏ xanh rờn, vườn cây ăn quả và những khóm dâu. Rồi thì còn có cả một trạm bơm cho chiếc giếng phun, và một bể bơi lớn xây bằng xi măng, là nơi các cậu con trai nhà thẩm phán Miller lặn hụp mỗi buổi sáng và ngâm mình cho mát trong những buổi chiều nóng rực.

    Vậy mà Buck ta đã ngự trị trong cái dinh cơ rộng lớn này. Tại nơi đây, Buck đã sinh ra và cũng tại nơi đây, Buck đã trải qua bốn năm tuổi đời của nó, dĩ nhiên cũng còn có những con chó khác. Giữa một nơi rộng bát ngát thế này, không thể không có thêm nhiều những con chó khác được, nhưng chúng không đáng đếm xỉa tới. Chúng chạy lăng xăng, sống chen chúc trong những chiếc cũi hay trong những xó xỉnh nào đó của khu nhà, ít ai nhận thấy. Có một con tên là Toots, loại chó Nhật Bản lùn tịt; một con khác là Ysabel, loại chó Mexico trụi lông - nhưng giống chó kỳ quặc này lại hiếm khi thấy chúng ló đầu ra khỏi cửa hay đặt chân xuống đất. Ngoài ra, còn có lũ chó săn cáo khoảng vài chục con. Chúng thường sủa lên những tiếng ghê sợ dọa con Toots và Ysabel mỗi khi bọn này thò đầu ra cửa sổ nhìn chúng. Và hai con này được cả một đám người ở vũ trang bằng chổi và cán cây lau sàn bảo vệ.

    Nhưng Buck không phải hạng chó chui rúc trong nhà, cũng không phải là hạng chó nhốt trong cũi. Toàn bộ vương quốc này là của Buck. Nó cũng được ngụp lặn trong bể bơi hoặc cùng đi săn với các cậu con trai của ông thẩm phán. Nó hộ tống Mollie và Alice, các cô con gái của ông thẩm phán, trong những buổi dạo chơi dông dài của hai cô vào buổi hoàng hôn hoặc sáng tinh mơ. Những đêm giá lạnh, nó nằm dài dưới chân ông chủ trước ngọn lửa lò sưởi cháy rừng rực trong phòng đọc sách. Nó cõng những đứa cháu của ông chủ trên lưng, hoặc lăn tròn trên cỏ đùa nghịch với chúng, và canh giữ từng bước chân của bọn trẻ khi chúng mạo hiểm mò đến vòi nước ở sân chuồng ngựa hay có khi xa hơn nữa, đến tận các bãi cỏ chăn ngựa và đám đất trồng dâu. Khi đi qua lũ chó săn, Buck bước đi trông oai vệ. Còn đối với bọn con Toots và Ysabel thì Buck hoàn toàn phớt lờ. Vì Buck là vua mà! - Vua của mọi thứ sinh vật bò, lết và bay, kể cả những con người trong cái trang trại của ngài thẩm phán Miller.

    Bố của Buck tên là Elmo, là một con chó nòi St. Bernard khổng lồ, đã từng làm bạn khăng khít của ngài thẩm phán, còn Buck có đầy triển vọng nối gót bố. Nó không thật to lớn bằng bố, Buck chỉ nặng có một trăm bốn mươi pounds - bởi vì Shep, mẹ của Buck chỉ là một con chó chăn cừu nòi Scotland. Tuy nhiên, vì nặng một trăm bốn mươi pounds, lại cộng thêm vẻ chững chạc đường hoàng nhờ cuộc sống sung túc và được mọi loài kính nể nên điều này đã tạo cho Buck một phong cách thật là vương giả. Trong bốn năm trời từ khi sinh ra, Buck đã sống cuộc đời của một nhà quý tộc được thỏa mãn mọi điều. Nó rất đỗi kiêu hãnh về mình, thậm chí có phần nào tự cho mình là đấng độc tôn - như các ngài trưởng giả nông thôn thỉnh thoảng cũng trở nên như vậy do hoàn cảnh sống "ếch ngồi đáy giếng" của các ngài. Thế nhưng, Buck đã tránh cho mình khỏi trở thành một giống chó nhà chỉ quen được nuông chiều. Những cuộc đi săn và những cuộc vui chơi ngoài trời tương tự đã ngăn không cho mỡ phát triển và giúp cho các bắp thịt của nó trở nên săn chắc. Và đối với nó, cũng như đối với mọi loài thích tắm trong bồn nước lạnh, việc thích bơi lội là một bài thuốc bổ giúp giữ gìn sức khỏe thật hữu ích.

    Buck là một con chó như thế vào cái mùa thu năm 1897, giữa lúc "cơn sốt vàng" ở Klondike đang lôi cuốn biết bao nhiêu người trên khắp thế gian lao đến vùng đất phương Bắc giá buốt. Nhưng Buck lại chẳng hề đọc báo và Buck cũng không biết rằng Manuel, một trong những người phụ vườn, là một người quen bất đắc dĩ của nó. Manuel có một nết xấu khó chừa, đó là gã máu me chơi xổ số Tàu. Ngay trong cuộc đỏ đen, gã lại có một cố tật là tin vào một lối đánh phân loại, điều này chắc chắn đẩy ngã vào tai họa. Bởi vì muốn chơi lối đánh phân loại phải có nhiều tiền, mà đồng lương của một chàng phụ vườn thì ngay đến việc bao cho mỗi nhu cầu của vợ và cả một bầy con cũng còn không xong nữa là!

    Ông thẩm phán đang đi dự cuộc họp của Hội những người trồng nho, còn bọn trẻ thì đang bận tổ chức một câu lạc bộ điền kinh. Trong cái đêm đáng ghi nhớ đã xảy ra vụ phản trắc của Manuel. Chẳng một ai nhìn thấy Manuel cùng Buck băng qua vườn cây ăn quả chuồn ra ngoài, mà Buck cũng tưởng đây chỉ là một cuộc dạo chơi bình thường thôi. Khi Manuel và Buck ra đến ga xép College Park thì chỉ có độc một người nhìn thấy. Người đó chuyện trò với Manuel một chốc, rồi người ta nghe thấy tiền trao đi trao lại xủng xoảng.

    - Mày có quấn cổ nó lại hay không? Để thế mà trao à? - Người lạ mặt nói cộc cằn. Manuel lấy một sợi dây thừng thắt buộc hai vòng quanh cổ Buck, bên dưới cái vòng cổ.

    - Cứ xoắn chặt lại là thừa sức làm cho nó nghẹt thở. - Manuel nói. Người lạ mặt hừm một tiếng tán thành trong cổ họng.

    Buck đã đứng yên để cho Manuel buộc dây vào cổ mình. Tất nhiên, nó cũng thấy sự việc diễn biến khác thường. Nhưng Buck đã tạo được thói quen tin tưởng vào những người nó quen biết, và nó công nhận là những con người ấy có một trí khôn vượt xa hẳn trí khôn của nó. 


Còn tiếp ~~~

   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét