Thứ Ba, 14 tháng 6, 2022

Chương 63 - Đệ đoạt huynh thê NT3 (H)

 63. Ngoại truyện 3 - An ủi trong lúc mang thai. (H)

Môi Tề Sâm bị ngậm lấy, Thôi Việt Trạch bắt đầu liếm láp nhẹ nhàng, thỉnh thoảng mút một cái, dần dần trở lên mất khống chế, đầu lưỡi tham nhập vào bên trong khoang miệng của anh, quấn loạn cọ xát vào thịt non ở bên trong, còn mút đi tất cả nước miếng của đối phương.

Một nụ hôn tình sắc như vậy khiến Tề Sâm không thể chịu nổi, đôi mắt ướt át, bàn tay gấp gáp không chờ nổi mà móc thứ cứng rắn của người kia ra.

Côn thịt nóng bỏng căng trướng cương cứng, quy đầu mẫn cảm cọ xát vài cái trong lòng bàn tay anh, lỗ chuông phân bố ra dịch nhầy chảy dọc theo thân hành xuống, sờ vào thật nhão nhão dính dính.

Thứ này của Thôi Việt Trạch rất lớn, cả bàn tay Tề Sâm phải cố lắm mới có thể nắm hết, bàn tay mới xoa bóp một chút đã cảm thấy mỏi nhừ, hơn nữa cứ để một người đàn ông không thể phát tiết được như này khiến đối phương càng thêm mất khống chế, môi anh bị cậu cắn mút đến tê dại.

"Chờ... chờ một chút!" Anh không thể không lui lại, ngăn cản đối phương đang cọ xát nhanh hơn.

Thôi Việt Trạch lại dán càng gần, nhỏ giọng nói:

"Để em hôn thêm một chút là được rồi."

Mồ hôi tinh mịn đã chảy đầy trán cậu, cả người tựa như đang bị tình dục bức bách. Sắc mặt Tề Sâm đỏ lên, tránh đi bờ môi của cậu, nụ hôn ấy chỉ dừng lại trên má anh.

Tề Sâm nói nhỏ:

"Cứ như này, cậu không 'ra' được."

Anh bò xuống dưới chân của cậu, dùng tư thế nửa quỳ xuống, cọ cọ đầu qua. Dưới ánh mắt khiếp sợ của Thôi Việt Trạch, Tề Sâm vươn lưỡi liếm một cái lên thứ cứng rắn ấy.

Hương vị tanh nồng bùng nổ trong khoang miệng, sắc mặt Tề Sâm đỏ hồng hơn, may mắn ánh đèn có chút tối tăm không làm cậu thấy rõ bộ dạng ngượng ngùng của anh.

Anh liếc nhìn cậu một cái, rồi ngoan ngoan cúi xuống, dùng đầu lưỡi mềm mại liếm lên căn dương vật không ngừng chảy ra dịch nhầy kia.

Khẩu giao, dùng miệng là việc đã mấy năm nay anh không làm cho cậu, trước kia đều chỉ vì ép buộc, anh chưa từng chủ động như này, mà hiện tại khi nhìn thấy cậu bức bối, nóng nảy, thì đây là biện pháp duy nhất anh có thể nghĩ ra được để trấn an cậu.

Việc trước kia cảm thấy bài xích cho đến bây giờ đã có thể tiếp nhận được rồi, chỉ là mặt đỏ như muốn bật máu.

Tề Sâm khép hờ đôi mắt, nỗ lực không chú ý đến ánh mặt của cậu, chỉ chuyên tâm dùng miệng trấn an cậu. Căn dương vật kia càng ngày càng thêm thô cứng, gân xanh nổi trên bề mặt nhảy lên 'thình thịch', đầu lưỡi vừa dán lên là anh có thể cảm nhận được nhịp đập ấy rất rõ ràng.

Khoang miệng anh phân bố ra rất nhiều nước bọt, chỉ chốc lát sau, nước bọt hòa lẫn với dịch nhầy tiết ra tản ra một thứ hương vị thôi tình, khiến cả hai càng thêm hưng phấn.

Thôi Việt Trạch phát ra tiếng rên gợi cảm, mà Tề Sâm dường như bị cậu lây cho, vốn dĩ những động tác e lệ, thô ráp dần trở nên lớn mật, phóng đãng. Anh liếm hết từ thân hành đến hệ rễ, rồi liếm xuống hai tinh hoàn nặng trĩu phía dưới, đầu lưỡi kia tựa như còn cảm giác được bên trong còn tồn đọng biết bao nhiêu tinh dịch, anh nhỏ giọng hỏi:

"Trong khoảng thời gian này có tự mình làm hay không?"

Thôi Việt Trạch nhìn anh chằm chằm, ánh mắt cực nóng, nói:

"Không."

Sắc mặt Tề Sâm lại càng đỏ hơn, trái tim cũng đập kịch liệt, đáy lòng anh có chút nhảy nhót vui mừng không biết tên, thanh âm cũng trở nên ngọt lịm:

"Của tôi hết đúng không..."

Anh mở miệng, ngậm lấy một viên tinh hoàn, xúc cảm này khiến anh mê muội.

Nếu là trước kia, anh sẽ không bao giờ nghĩ được, mình sẽ cam tâm tình nguyện khẩu giao cho người thanh niên này, nhưng hiện tại anh khó lòng mà kìm nổi, khi đối mặt với tầm mắt của cậu, trong đầu chỉ nghĩ đến việc làm thế nào để cậu thoải mái.

Cả cây dương vật đều bị anh liếm hết, thậm chí những nơi như mào gà mẫn cảm, rãnh quy đầu đều bị anh liếm qua liếm lại hồi lâu. Miệng anh càng ngày càng ướt, đầu lưỡi càng ngày càng mềm mại, mị thái trên mặt cũng càng ngày càng rõ ràng.

Dần dần miệng anh có chút mỏi, oán hận nói:

"Tại sao còn chưa bắn hả."

Thôi Việt Trạch duỗi tay vuốt ve gương mặt anh, thấp giọng nói:

"Giúp em, giúp em đi."

Sự yếu thế của cậu khiến Tề Sâm thích thú, ánh mắt anh lại nhìn chằm chằm vào mào gà cực đại kia, do dự một 1s, anh há to miệng ngậm mút lấy nó.

Kinh nghiệm của Tề Sâm về phương diện này không quá nhiều, vốn cũng không biết làm thế nào nhưng hôm nay, không biết có phải bị ảnh hưởng bởi cái không khí kiều diễm này hay không mà thân thể anh cũng dần trở lên cơ khát, cho nên kỹ thuật cũng hơn trước vài phần.

Anh chủ động nuốt thứ kia xuống tận yết hầu, khoang miệng căng lớn ra, gương mặt gồ lên. Hình ảnh đôi môi diễm hồng bao vây lấy thân hành màu tím đỏ khiến Thôi Việt Trạch không thể kìm nén được nữa. Cậu nâng đầu anh lên, cố gắng không làm anh khó chịu, đỉnh vật ấy của mình vào trong yết hầu của anh.

"Ưm."

Miệng bị vật kia đưa đẩy, nhưng Tề Sâm lại không hề cảm thấy khuất nhục, trong thân thể hiện tại chỉ cảm thấy hưng phấn vô tận và kích động không thôi. Anh co rút hai má lại, mút càng chặt thứ nóng hầm hập kia, khiến cho khoái cảm của đối phương càng thêm mãnh liệt.

Thôi Việt Trạch muốn điên rồi, cảm giác được người mình yêu chủ động hầu hạ quả thật sung sướng hơn rất nhiều so với việc ép buộc quan hệ, huống chi đã bị cấm dục lâu như vậy.

Cậu dần dần mất khống chế, chỉ biết thất thần nhìn hình ảnh căn côn thịt của mình điên cuồng ra vào khoang miệng kiều nộn kia, cậu chỉ biết dùng bản năng đong đưa vòng eo, thọc vào rút ra căn dương vật cứng rắn cho đến khi sắp bùng nổ cậu mới nhớ phải rút ra.

Tề Sâm cảm thấy cậu muốn bắn, cho nên khi cậu rút hoàn toàn thứ kia ra, anh lại chủ động mở miệng đuổi theo nó, đôi môi mềm mại bao vây lấy mào gà, hung hăng mút một cái, rồi mút lấy toàn bộ tinh dịch đặc sệt vào khoang miệng.

Cái cảm giác kia thật là kỳ diệu, chất lỏng tanh nồng rót đầy toàn bộ khoang miệng. Anh lại không hề ghét bỏ nó, hơn nữa còn nuốt hết xuống theo bản năng cho đến khi không còn gì.

Thôi Việt Trạch thoải mái đến nỗi hô hấp dồn dập, đặc biệt là khi nhìn thấy khóe miệng của Tề Sâm chảy ra một chút chất lỏng màu trắng không kịp nuốt hết, cậu cơ hồ lại muốn cứng lên một lần nữa.

Cậu vươn ngón tay ra quyệt sạch nó nhưng anh lại đưa người tới gần, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm vào ngón tay ấy, chậm rãi liếm láp hết chất lỏng ấy vào trong miệng.

Cậu bị anh kích thích lại cương cứng một lần nữa, nhưng nhanh chóng quyết định mặc quần áo vào, ôm anh lên, nhỏ giọng hỏi:

"Anh có thấy không thoải mái ở đâu không?"

Tề Sâm lắc đầu, kéo bàn tay của cậu xuống giữa đùi mình, thanh âm khàn khàn nói:

"Giúp tôi xoa xoa đi."

Quần lót của anh đã ướt, lúc khẩu giao cho cậu anh cũng hưng phấn tới cao trào, tay cậu tìm tòi đi vào thấy tiểu huyệt anh đang mấp máy, bộ dạng cực kỳ cơ khát.

Cậu ôn nhu dùng tay an ủi nhục huyệt của anh, làm cho anh lại cao trào một lần nữa. Lúc này anh mới mềm mại ngã nhào vào trong lòng ngực cậu, tàn lưu của dục vọng vẫn còn đọng lại không hoàn toàn tan đi.

Ở cũng Thôi Việt Trạch là như vậy, đến khi ở cũng Chung Minh Lễ cũng giống thế. Hôm sau khi Tề Sâm vừa mới theo Chung Minh Lễ về đến nhà, anh đã bị hắn đè xuống giường, điên cuồng hôn môi, khiến cho đôi môi có chút sưng lên.

Quần ngoài và quần lót của anh nhanh chóng bị lột bỏ, Chung Minh Lễ tách hai chân anh ra, vươn đầu lưỡi không hề do dự liếm vào nhục huyệt đã ướt nhẹp của anh.

Khoái cảm mãnh liệt khiến anh có chút không chịu nổi, hai tay bấu víu lấy khăn trải giường, tiếng rên rỉ không thể khắc chế cũng tràn ra từ cổ họng. Nhục huyệt của anh vừa đỏ lại vừa sưng, môi âm hộ đều dính nhớp ướt át.

Miệng Chung Minh Lễ nếm được đầy dâm dịch, hắn thỏa mãn nuốt xuống bụng, thủ thỉ hỏi:

"Đêm qua đã bị nó chạm vào à?"

Sắc mặt Tề Sâm nhuộm hồng, nói nhỏ:

"Chỉ dùng tay, xoa xoa."

Mũi của người kia cọ vào âm đế của anh, hắn hỏi:

"Chỉ xoa nhẹ nhàng cũng khiến em thỏa mãn ư?"

"Không thỏa mãn, muốn ông xã liếm." Cả người Tề Sâm phát run, nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của người này, anh không thể kìm nén được dựng thẳng nơi kia lên, đưa nhục huyệt dâm đãng lên môi hắn, cầu xin hắn.

Chung Minh Lễ nhếch khóe miệng lên, đầu lưỡi vươn ra liếm mút kịch liệt, không chỉ liếm ở đắng trước mà ngay cả hậu huyệt đằng sau cũng không buông tha.

Nơi phía trước không ngừng chảy ra dâm thủy,  đều bị người kia mút hết, nuốt xuống bụng. Đầu lưỡi ôn nhu dịu dàng an ủi mị thịt cơ khát, nhưng không đủ khiến cho Tề Sâm thỏa mãn hoàn toàn.

Anh thở hổn hển, cả người mướt mồ hôi, hai nơi phía dưới đều ướt sũng.

Nhưng so với ngứa ngáy truyền ra từ tiểu huyệt, côn thịt của anh lại căng trướng hơn, dương vật đã lâu không được phát tiến bắt đầu chuyển thành màu đỏ tím, lỗ chuông phun ra dịch nhầy nhưng rất khó để bắn ra tinh dịch.

Bởi thì cấu tạo thân thể cho nên anh vốn đã rất khó bắn ra, thường thì hai người đâm chọc cực kỳ tàn nhẫn mới có thể khiến anh bắn ra, cho nên dù có liếm láp hai huyệt thì anh cũng không thể phát tiết, càng bị liếm mút anh lại càng cảm thấy khó chịu.

Sắc mặt anh nghẹn đến đỏ bừng, sau khi bị liếm đến cao trào, anh không nhịn được mà khóc ra tiếng:

"Hu... muốn ông xã.... đâm vào ... hu...."

Chung Minh Lễ cũng nhịn đến đầu đầy mồ hôi, trong ánh mắt tản ra thứ ánh sáng cực nóng:

"Chưa được...." 

Hắn cũng nhịn đến phát đau, dương vật dưới háng như muốn nổ tung, thân thể đã nếm qua làm tình thì dù cho thủ dâm cũng không thể thỏa mãn được.

Nước mắt Tề Sâm chảy xuống, côn thịt dựng thẳng, ngón tay thon gọn lần xuống, sờ vào hậu huyệt của mình, nghẹn ngào:

"Đâm vào nơi này, ông xã, dùng dương vật đâm vào nơi này!"

Anh kéo căng hậu huyệt của mình thành một cái nhục động hình tròn, thịt ruột bên trong còn đang rung động, co bóp, bộ dạng khát vọng, cầu xin được thương yêu.

Bác sĩ nói rằng không thể quan hệ, nhưng hẳn là nói đến tiểu huyệt phía trước, mà không nói phía sau không thể làm. Hai người liếc nhau một cái, khát cầu trong ánh mắt Tề Sâm càng sâu, mà Chung Minh Lễ cũng không thể khắc chế được nữa, hắn vội vàng hôn lên môi anh một cái, thấp giọng nói:

"Nếu thấy không thoải mái thì phải nói ngay cho anh nhé, anh sẽ rời khỏi ngay lập tức."

"Vâng." Tề Sâm ôm lấy cổ người kia, còn hắn thì cẩn thận ôm anh lên người, thả thứ cực nóng kia ra, quy đầu cực đại kề sát với hậu huyệt của anh, chậm rãi cọ xát một hồi rồi dần dần chen vào.

 Khoái cảm được kết hợp khiến cả hai người đều sung sướng mà phát ra tiếng rên rỉ. Lần đầu tiên Tề Sâm phát hiện mình lại tham lam đến vậy, chỉ cần một cái quy đầu đi vào thôi mà anh đã không nhịn được đong đưa mông, chủ động nuốt lấy thứ to lớn kia vào tràng đạo.

Điểm G mẫn cảm bị cọ xát, khiến cho côn thịt phía trước run lên, đuôi mắt phiến hồng chảy ra nước mắt, ngón chân mượt mà cũng cuộn tròn co quắp lại, hiển nhiên là sung sướng tới cực điểm.

Chung Minh Lễ cũng hưởng thụ khoái cảm được tràng đạo bao bọc, hắn hôn lên vành tai anh, thanh âm phát ra mang theo một chút ý cười:

"Sướng không?"

"Vâng." Tề Sâm đỏ mặt, cả người mềm nhũn: "Sướng đến phát khóc."

Mặc dù Chung Minh Lễ có hưng phấn như thế nào nhưng hắn cũng không dám có động tác quá lớn, hắn chỉ nâng mông anh lên cọ xát nhẹ nhàng, chủ yếu là vừa ma sát vào tuyến tiền liệt của anh, vừa hôn lấy bờ môi ngọt lành kia.

Đầu lưỡi của hai người thân mật giao triền bên nhau, chia sẻ nước bọt cho nhau, da thịt trần trụi cũng dán sát, mà mồ hôi dâm thủy hay dịch nhầy cũng giao hòa với nhau.

Dù chỉ chọc vào rút ra rất chậm nhưng cũng khiến Tề Sâm hưng phấn, tràng đạo vừa mềm lại vừa ướt, tràng dịch bị ma sát không ngừng tràn ra ở nơi kết hợp giữa hai người.

Anh thở hổn hển, cả người dính sát vào Chung Minh Lễ, hoàn toàn bị đối phương thao túng, cho tới khi đạt tới đỉnh điểm của sự vui thích mới thôi.

Vì sợ không dễ rửa sạch cho nên Chung Minh Lễ đã rút ra bắn ở bên ngoài, vừa lúc bắn trên đùi của Tề Sâm, khiến cho nơi ấy càng trở nên lầy lội, dính nhớp, trơn trượt. Tề Sâm rên rỉ nói:

"Còn muốn...."

"Không được, anh sợ bụng em không chịu nổi."

Chung Minh Lễ nhẹ nhàng vuốt ve bụng anh, nghĩ đến vừa rồi mình mất không chế thì tự trách, nói:

"Anh đúng là không tốt. Khi em có Phán Phán, nhất định A Trạch không có như thế này, nó có thể kiềm chế được, đúng không?"

Sắc mặt Tề Sâm đỏ lên, nhìn thấy thần sắc áy náy của đối phương, anh vội vàng nói:

"Em không sao, không có chỗ nào không thoải mái cả."

Anh ôm lấy cổ người này, hấp thụ khí vị trên người hắn:

"Ngược lại, em còn thấy rất thoải mái."

-------------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét