905.Ngươi muốn ra khỏi thành sao
"Sợ cái gì?"
An Nhiên nhướng mày hỏi.
"Sợ Trần Triều Cung thật sự là người có khả năng ức chế virus tận thế a, cũng sợ ở Bách Hoa thành đột nhiên toát ra một người sắp biến thành tang thi, làm toàn bộ phỏng đoán lúc trước của chúng ta, đều hóa thành hư ảo."
"Cho nên lúc trước các ngươi chính là quá lười nhác đúng không, ta thấy Trần Triều Cung rời đi là rất tốt, áp lực sinh ra động lực a."
Đang nói chuyện, Bàn Tử vội vàng chạy vào cửa phòng thí nghiệm, hắn đứng ở cạnh cửa thở hổn hển nhìn An Nhiên, rồi vội la lên:
"Không tốt rồi, An Nhiên, thật sự không tốt rồi, ta nghe nói, nghe nói, ở Tiểu Chu thành, có người muốn biến thành tang thi."
"Xong rồi... Xong rồi... Xong rồi...."
Vừa nghe tin tức của Bàn Tử đưa tới, sắc mặt của Lương Tử Ngộ trắng nhợt, hắn che lại ngực mình.
"Ta cảm thấy ta cũng sắp biến thành tang thi a? Ta sẽ không phải thật sự bị biến đổi đi?"
"Ngươi rất tốt!"
An Nhiên trợn trắng mắt, tóm lấy chồng giấy ở trên mặt bàn, ném vào người Lương Tử Ngộ.
"Nắm chặt thời gian nghiên cứu đi, ta đi ra ngoài xem tình huống."
Dứt lời, An Nhiên xoay người khom lưng bế lên Oa Oa người nhỏ chân ngắn, Tiểu Bạc Hà theo sau, còn có Bàn Tử vội vã chạy sau cùng, mấy người đi ra xưởng dược, An Nhiên vừa đẩy nhanh tốc độ vừa phân phó với Bàn Tử:
"Đừng nâng người vào Bách Hoa thành, cẩn thận cảm nhiễm những người khác ở bên trong này, ngươi điều xe lại đây, ta ra ngoài nhìn xem xét tình huống."
"A? An Nhiên, ngươi muốn ra khỏi thành sao?"
Bàn Tử vừa nghe liền ngây ngẩn cả người, An Nhiên muốn ra khỏi thành? An Nhiên của Bách Hoa thành muốn ra khỏi thành, này... này.... dưới trời băng thiên tuyết địa như vậy, bên ngoài lại hỗn loạn như vậy, nếu An Nhiên có gì bất trắc vậy phải làm sao bây giờ a?
Lại vừa thấy, An Nhiên ôm Oa Oa đi thật xa, hắn vội vàng đi theo, túm lấy một thủ vệ đang tuần tra để hắn điều một chiếc xe tới đây.
Rất nhanh, một chiếc xe vọt ra từ một góc nào đó ở Bách Hoa thành, dừng lại trước mặt An Nhiên, nàng xoay người giao Oa Oa cho Tiểu Bạc Hà rồi leo lên ghế phụ, Bàn Tử liền chen vào ghế điều khiển, hắn làm tài xế cho An Nhiên.
Tiểu Bạc Hà không hề nghĩ ngợi, kéo cửa sau ôm theo Oa Oa ngồi vào ghế sau, An Nhiên quay đầu, nhíu mày thấy vậy nói với Tiểu Bạc Hà:
"Ngươi cùng Oa Oa đi xuống đi, ở trong Bách Hoa thành, ta chỉ ra ngoài nhìn tình huống một chút."
Tiểu Bạc Hà ở ghế sau lắc đầu, mở to đôi mắt thanh triệt, nhìn An Nhiên không nói lời nào, dùng thái độ thập phần kiên quyết biểu lộ mình sẽ không bao giờ để An Nhiên đơn độc đi ra ngoài.
Lần trước An Nhiên để lại nàng ở Bách Hoa thành, kết quả nàng nhận được tin tức An Nhiên sắp chết, điều đó làm Tiểu Bạc Hà có một bóng ma tâm lý.
"Nếu không, chúng ta đứng đi nữa, đây chỉ là một lời đồn đại mà thôi."
Bàn Tử làm tài xế, nhân cơ hội khuyên can An Nhiên, dưới cảm nhận của hắn sự An Nguy của An Nhiên quan trọng hơn nhiều so với có người sắp biến thành tang thi.
An Nhiên ngồi tại ghế phụ, liếc mắt nhìn Bàn Tử một cái rồi nói:
"Lái xe."
Nàng cảm thấy vấn đề không lớn, chỉ là một tin đồn mà thôi, có phải thật sự có người sắp biến thành tang thi hay không, chính Bàn Tử cũng không có chứng cứ, nếu là đồn đãi, vậy nàng muốn đích thân chứng thực một chút, bằng không sẽ làm nhân tâm hoảng sợ, cực kỳ bất lợi đối với việc duy trì ổn định.
Xe của họ rất nhanh tiến vào khu rừng rậm biến dị, cửa Bắc đã bị phong tỏa, ở bên ngoài Chiến Luyện mang theo người canh giữ ở đó, An Nhiên muốn ra khỏi thành, không phải chuyện nhỏ, nàng chẳng qua là muốn đi chứng thực lời đồn đãi mà thôi, không cần kinh động bọn họ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét