An Nhiên lại đưa cho Tiểu Bạc Hà một viên tinh hạch của tang thi da đồng để cô bé thử hấp thu. Đồng dạng, thân thể của Tiểu Bạc Hà cũng đạt được thêm hiệu quả đao thương bất nhập và cũng không hề xuất hiện cảm giác đau đớn gì, nhưng hiệu quả này rất ngắn, không thể kéo dài quá 5 phút.
Bọn người An Nhiên thu thập được rất nhiều tinh hạch tang thi da đồng. Cho nên, có hiệu quả từ viên tinh hạch kia, Triệu Như cũng bắt đầu thử đi xuống giết chuột. Tiểu Bạc Hà thì không liều mạng giống như Triệu Như, đứa nhỏ vẫn luôn ở tầng 2 chỉ cần chăm chỉ thu thập tinh hạch là được rồi.
Theo thời gian trôi qua, Cầu Gai Béo ở trong đại sảnh tầng 1 càng lúc càng nhiều. Lúc trước, An Nhiên mất đi sự khống chế đối với thực vật bình thường khiến cho cô giống như tai điếc mắt mù, mất đi nhận thức đối với hoàn cảnh xung quanh mình.
Hiện tại Cầu Gai Béo càng lúc càng nhiều, chỉ cần cô phát cho chúng chút kẹo thì chúng nó có thể vui đến quên trời quên đất, vội vàng không chờ nổi nói cho cô biết hoàn cảnh xung quanh chúng như thế nào.
Dần dần cô thấy rõ được toàn bộ hoàn cảnh xung quanh khu trung tâm thương mại này. Nhiều nhất là chuột, chúng rất nhiều, rất nhiều, chủ yếu là từ bến xe gần đó xông tới. Ở nơi kia, có khả năng sẽ một ổ chuột cho nên mới tạo thành chuột triều như thế này.
Tới buổi tối, An Nhiên cho Oa Oa bú sữa xong, đứa nhỏ đã chơi chán xe lắc rồi. Cô lại 'cạy cửa' một gian hàng mẹ và bé, tìm một chiếc đệm trò chơi trải xuống mặt đất cho cô nhóc bò ở trên đó.
Triệu Như bắt đầu thả nước cho những người đàn ông ở bên ngoài chiến đấu. Từng người, từng người đi vào tắm rửa, nghỉ ngơi một chút.
Chuột triều vẫn ào ào đến như cũ, không hề có xu thế giảm bớt về số lượng, nhưng những con chuột lớn đã dần ít đi. Bởi vì để trưởng thành thì chúng cũng cần phải có thời gian để tiến hóa, mà đám chuột con sinh sôi nảy nở cũng rất nhanh chóng, chỉ cần có một con chuột mẹ không ngừng sinh sản thì chuột con sẽ không ngừng được sinh ra.
Cho nên tuy rằng mọi người ứng đối nhẹ nhàng hơn so với lúc trước nhưng cửa lớn lại không thể không có ai. Vì vậy mọi người chỉ có thể thay phiên nhau đi vào tắm rửa, ăn chút gì đó.
Thấy mọi người lần lượt đi vào, như vậy, không khỏi sẽ có cá biệt Cầu Gai Béo nào đó không chịu khống chế mà công kích con người, Cho nên, An Nhiên đã để cho Cầu Gai Béo bên trong đại sảnh lăn ra ngoài hết. Bọn chúng lặng yên không một tiếng động thay bọn họ bảo vệ một hậu phương lớn từ phía sau.
Từ Lệ Nhi chưa từng xuất hiện, không biết cô ta trốn đi đâu, chờ tới khi Vương Uy trở lại, cô ta mới từ sâu bên trong tầng 2 xông ra, lôi kéo bạn trai mình đi sang một nơi khác, chuẩn bị thả nước cho hắn tắm rửa.
Triệu Như vẫn đang thay phiên thả nước cho mọi người, cô ấy đi tới bên người An Nhiên, nháy mắt với cô vài cái, nhướng mày nói:
"Đội ngũ này nhìn từ bên ngoài thì có vẻ hài hòa nhưng thật ra vấn đề trong nội bộ không ít đâu."
"Cô biết được à?"
Lúc này, An Nhiên vừa ngồi ở trên cái đệm trò chơi lấy ra từ cửa hàng mẹ và bé, vừa sắp xếp lại quần áo cho Oa Oa. Cô đã lấy một chiếc bồn tắm cho trẻ nhỏ, để Triệu Như thả nước chút vào, còn thật xa xỉ mà cọ rửa lại bồn tắm đó một lần. Sau đó mới để Triệu Như thả đầy nước, dù sao thì có Triệu Như ở đây, nước của bọn họ không bao giờ dùng hết.
Triệu Như đứng ở bên cạnh bồn tắm, một lần nữa thả nước vào, nói:
"Cô không thấy à? Đội ngũ của Vương Uy ít nhất cũng phải có 10 người, mà chỉ có một mình Từ Lệ Nhi là dị năng giả hệ thủy, hừ hẳn là cô cũng thấy cô ta nào có hào phóng giống như tôi chứ."
Điều này cực kỳ rõ ràng, Từ Lệ Nhi kia chỉ có lúc Vương Uy đi lên tầng mới chạy ra đến thả chút nước cho hắn. Trước đó lúc bọn họ ăn mì gói, cô ta cũng chỉ đứng lườm nguýt Triệu Như thả nước mà không hề ra hỗ trợ.
Còn những đồng đội khác của Vương Uy dường như cũng chấp nhận như vậy, hơn nữa dưới sự sủng ái, bao che của Vương Uy thì càng như vậy Từ Lệ Nhi này sẽ càng cảm thấy thân phận địa vị của mình trong đội ngũ ấy là đặc thù. Cho nên cô ta thích thì thả nước, không thích thì không thả, ngay cả Vương Uy cũng không có nước để tắm rửa đâu.
------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét